2014
Lâu lắm rồi anh mới lại ngồi dãy ghế bên trái của một đoàn tàu, nhất là trong một chuyến đi xa. Dãy ghế bên trái, ngay sát cửa sổ. Lần đầu, từ khi xa Cô. Hồi còn yêu nhau, trong những chuyến đi về giữa Hà Nội - Vinh, Anh và Cô luôn ngồi ở dãy ghế bên trái của đoàn tàu, hoặc của những chuyến xe. Những chuyến đi đã trôi về ký ức từ lâu lắm rồi. Bây giờ thì chẳng còn ai tựa đầu vào vai Anh trong những chuyến đi xa. Cô đã có một bờ vai khác hay chưa ? Anh không biết nữa. Tàu xuôi hướng Lüneburg im lìm trong màn sương mỏng manh. Ngoài kia, gió tháng Một thét gào dữ dội. Mặt trời lên dần. Mười phút trước, đứng một mình giữa Bahnhof Lübeck, Anh biết gió lạnh như thế nào. Bây giờ, qua ô cửa đoàn tàu, nhìn mặt trời lên, quả là dễ chịu gấp trăm lần đứng co ro trong gió tuyết ngoài kia. Cuộc đời lúc nào cũng thế, cái gì đẹp nhưng thuận tiện mới làm người ta hài lòng. Cả toa tàu vắng lặng. Anh gắn tai nghe vào. Điện thoại phát một bài hát cũ. Lúc nào cũng vậy, trong mỗi chuyến đi xa, khi k...