Kleine Zeile für Oktober
Những mùa mưa trôi hoang vắng trên miền đất này. Anh lại trở dậy cho một đêm dài. Pha cho mình một cốc trà, hít hà mùi thơm hương quả, chắc sẽ là cốc trà chua chua nhè nhẹ. Ừ, một hộp trà đủ các thể loại, mỗi loại một vị và chỉ có một túi duy nhất, được tặng từ hồi nào anh cungz chả nhớ, lâu rồi đến độ chỉ nhớ được người tặng mà thôi. Bạn Thuỵ Điển giờ không biết đang làm gì rồi với cái ước mơ cải cách nên kinh tế của một đất nước mở mắt ra là tuyết. Bây giờ nắng không còn xuyên qua của sổ rất muộn nữa. Đã không còn nắng, dù mới giữa tháng 10. Sau bao năm, đây có lẽ lâu lắm rồi mới lại là tháng 10 bình thản nhất của anh, bình thản chờ đợi những gì sẽ đến. Ngày nào ngu ngơ đi đến mảnh đất này, đã vô cùng âu lo giữa những con sóng cứ tràn đến chân mình. Nhưng nước lên thì có đất chặn, binh đến thì có tướng ngăn. Cuộc sống dạy anh bớt cầu toàn và nên tin vào khả năng của bản thân dù điều gì đến đi nữa. Nói một cách sáo mòn, thì anh vẫn luôn tin anh sẽ làm nên một điều gì đó, từ chuyện sự...