...

Em đi để lại lá vàng
Để sương giăng trắng trên hàng cả xanh
Để mùa đông quá mong manh
Để mùa thu chẳng ngọt lành như xưa
Để buồn thay những cơn mưa
Để thương đau nắng như chua bao giờ
Để rồi ai đó quên mơ
Để tình yêu ấy chơ vơ trong đời
Để bàn tay lạnh buông lơi
Để bàn chân bước dưới trời thương đau
Bao giờ giông tố qua mau
Dặn Em giữ nắng muôn màu trên vai
Còn tôi sẽ chẳng phôi phai
Chờ nơi phố cũ. Sớm mai Em về.

- Trên tàu đi Hamburg. 20.10.12 -

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thịnh tình khó khước.

6 Năm. Về chúng ta.

Đôi mắt - Thơ nhảm ngày xưa