Vụn vặt 4.
1. Tôi vẫn đọc Blog của anh N. như một thói quen. Để luôn nhớ rằng đã có những ngày mọi thứ mới mẻ và sáng tươi như thế ở tuổi 17. Để luôn tin rằng bước chân cuộc đời sẽ đưa tôi đến nơi ấy, nơi thuộc về ước mơ. Để luôn biết rằng tôi vẫn cần sửa mình mỗi ngày cho một tương lai đẹp đẽ.
Chưa bao giờ tôi hết háo hức khi đọc lại những "Tíc tắc", "In to the wild". Chưa bao giờ tôi thôi nghiền ngẫm ý nghĩa mỗi bức ảnh trong từng Entry của anh. Trong cuộc đời, có rất ít người mà bạn cảm thấy mình có thể học hỏi họ suốt đời. Anh N. với tôi, là một người như vậy.
2. Người ta nói Ma Kết bị ấn tượng mạnh bởi mùi vị. Tôi nghĩ, thế cũng đúng.
Tôi không thích mùi nước hoa. Không thích mùi thức ăn cho mèo. Không thích mùi dầu xả áo quần. Không thích mùi nhựa bị nóng.
Tôi thích mùi giấy mới. Thích mùi bàn tay Mẹ. Thích mùi hộp gỗ đàn Guitar. Mùi hương trên tóc Em nữa.
Tôi đã quên mùi gió Lào. Quên mùi món ăn Mẹ thường nấu năm nào. Quên luôn cả mùi oải hương trong căn phòng nhà cũ.
Nhưng tôi nhớ mùi mùa đông phố cũ. Nhớ mùi áo Em. Nhớ mùi Cafe trong một quán nhỏ ưa thích, ngay gần một ngã tư, có cây đàn Piano, có nhiều đàn Guitar, có những người chơi nhạc cụ trong khi tôi hí hoáy viết lách - vào một tháng 12 của vài năm về trước.
Mùi hương là thứ lưu giữ rất nhiều điều chẳng thể nói, chẳng thể miêu tả, chẳng thể nhìn thấy trong cuộc đời. Mùi hương như tấm khăn vô hình, quyện lấy ký ức tôi, bảo bọc những mong manh xưa cũ, những mong manh chỉ chực mất đi nếu một ngày tôi quên rũ bụi thời gian trên khung cửa cũ.
Nhưng thẳm sâu trong lòng, tôi biết rằng có những điều muốn nó thành phôi phai dấu vết cũng chẳng thể nào được. Hoặc quên đi những chiều đông bên Em trên đường Hoàng Diệu. Hoặc quên đi những ấm áp bơ vơ của nụ hôn đầu. Tôi đã hiểu vì sao nhạc sĩ V.A viết được "Đêm nằm mơ phố".
Giữa nhưng mênh mông bao la, gió vẫn về qua hàng cây ngày cũ. Mặt trời vẫn lên mỗi bình minh. Người ở lại vẫn hằng ngày sống cùng niềm thương nhớ mong manh. Tôi không giúp được gì. Nhịp đời thì nhanh - nhịp tim tôi thì chậm.
Những mùi hương gợi nhớ một thời đã xa.
Và mùi hương đời thì nhanh phai, mùi hương trong tâm khảm tôi thì đượm.
3. Tin nhà gửi sang đôi khi làm tôi thấy giật mình. Tôi đã chuẩn bị cho những bất ngờ ập đến. Chỉ sợ nó sẽ đến nhanh hơn tôi nghĩ. Như nhiều năm về trước.
Tôi đọc Mail A. gửi tới, cảm thấy chông chênh nhiều phần. A. cũng đang trải qua những thử thách của trưởng thành. Tôi không biết giúp gì được. Có quá nhiều điều mà em cần trải nghiệm ở ngưỡng cửa của tuổi, để chuẩn bị cho những hành trình. Tôi quý A. nhiều cũng vì em quan niệm về những chuyến đi trong đời cũng giống tôi - không hình thức và ồn ào.
Ngày bằng tuổi A. tôi như thế nào nhỉ ?
Bây giờ, sau nhiều năm, mọi thứ đổi thay bao nhiêu. Tôi vẫn đi trên những con đường mình chọn sẵn, có rẽ ngang rẽ dọc, nhưng không lệch khỏi hành trình.
Ước mơ đầu tiên, hiện thực đầu tiên.
Thất tình lần thứ 2. Chia tay lần thứ 2.
Điếu thuốc đầu tiên, điếu thuốc cuối cùng.
Khó khăn lần thứ n. Quyết tâm lần thứ n.
Chai rượu đầu tiên. Đêm trắng thứ n.
Thất bại lần thứ 3. Đứng lên lần thứ 3.
Tiếp tục con đường, nắm tay lại lần thứ 3.
Dù gì xảy đến, điều tôi mong mỏi nhất chỉ là Hai Người tôi yêu thương nhất được bình an, để những con đường phía trước mình tôi có thể vượt qua được.
Chưa bao giờ tôi hết háo hức khi đọc lại những "Tíc tắc", "In to the wild". Chưa bao giờ tôi thôi nghiền ngẫm ý nghĩa mỗi bức ảnh trong từng Entry của anh. Trong cuộc đời, có rất ít người mà bạn cảm thấy mình có thể học hỏi họ suốt đời. Anh N. với tôi, là một người như vậy.
2. Người ta nói Ma Kết bị ấn tượng mạnh bởi mùi vị. Tôi nghĩ, thế cũng đúng.
Tôi không thích mùi nước hoa. Không thích mùi thức ăn cho mèo. Không thích mùi dầu xả áo quần. Không thích mùi nhựa bị nóng.
Tôi thích mùi giấy mới. Thích mùi bàn tay Mẹ. Thích mùi hộp gỗ đàn Guitar. Mùi hương trên tóc Em nữa.
Tôi đã quên mùi gió Lào. Quên mùi món ăn Mẹ thường nấu năm nào. Quên luôn cả mùi oải hương trong căn phòng nhà cũ.
Nhưng tôi nhớ mùi mùa đông phố cũ. Nhớ mùi áo Em. Nhớ mùi Cafe trong một quán nhỏ ưa thích, ngay gần một ngã tư, có cây đàn Piano, có nhiều đàn Guitar, có những người chơi nhạc cụ trong khi tôi hí hoáy viết lách - vào một tháng 12 của vài năm về trước.
Mùi hương là thứ lưu giữ rất nhiều điều chẳng thể nói, chẳng thể miêu tả, chẳng thể nhìn thấy trong cuộc đời. Mùi hương như tấm khăn vô hình, quyện lấy ký ức tôi, bảo bọc những mong manh xưa cũ, những mong manh chỉ chực mất đi nếu một ngày tôi quên rũ bụi thời gian trên khung cửa cũ.
Nhưng thẳm sâu trong lòng, tôi biết rằng có những điều muốn nó thành phôi phai dấu vết cũng chẳng thể nào được. Hoặc quên đi những chiều đông bên Em trên đường Hoàng Diệu. Hoặc quên đi những ấm áp bơ vơ của nụ hôn đầu. Tôi đã hiểu vì sao nhạc sĩ V.A viết được "Đêm nằm mơ phố".
Giữa nhưng mênh mông bao la, gió vẫn về qua hàng cây ngày cũ. Mặt trời vẫn lên mỗi bình minh. Người ở lại vẫn hằng ngày sống cùng niềm thương nhớ mong manh. Tôi không giúp được gì. Nhịp đời thì nhanh - nhịp tim tôi thì chậm.
Những mùi hương gợi nhớ một thời đã xa.
Và mùi hương đời thì nhanh phai, mùi hương trong tâm khảm tôi thì đượm.
3. Tin nhà gửi sang đôi khi làm tôi thấy giật mình. Tôi đã chuẩn bị cho những bất ngờ ập đến. Chỉ sợ nó sẽ đến nhanh hơn tôi nghĩ. Như nhiều năm về trước.
Tôi đọc Mail A. gửi tới, cảm thấy chông chênh nhiều phần. A. cũng đang trải qua những thử thách của trưởng thành. Tôi không biết giúp gì được. Có quá nhiều điều mà em cần trải nghiệm ở ngưỡng cửa của tuổi, để chuẩn bị cho những hành trình. Tôi quý A. nhiều cũng vì em quan niệm về những chuyến đi trong đời cũng giống tôi - không hình thức và ồn ào.
Ngày bằng tuổi A. tôi như thế nào nhỉ ?
Bây giờ, sau nhiều năm, mọi thứ đổi thay bao nhiêu. Tôi vẫn đi trên những con đường mình chọn sẵn, có rẽ ngang rẽ dọc, nhưng không lệch khỏi hành trình.
Ước mơ đầu tiên, hiện thực đầu tiên.
Thất tình lần thứ 2. Chia tay lần thứ 2.
Điếu thuốc đầu tiên, điếu thuốc cuối cùng.
Khó khăn lần thứ n. Quyết tâm lần thứ n.
Chai rượu đầu tiên. Đêm trắng thứ n.
Thất bại lần thứ 3. Đứng lên lần thứ 3.
Tiếp tục con đường, nắm tay lại lần thứ 3.
Dù gì xảy đến, điều tôi mong mỏi nhất chỉ là Hai Người tôi yêu thương nhất được bình an, để những con đường phía trước mình tôi có thể vượt qua được.
Nhận xét
Đăng nhận xét