Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2014

08.2014

Cuối cùng đã lại trở về Hannover sau mấy ngày ngược xuôi, dọc ngang nước Đức. Cảm giác về nhà vẫn là cái gì đấy thân quen khó tả, bình yên vô cùng, dẫu là chỉ xa cách có mấy ngày mà thôi. Đã trọn 2 năm ở đây, hình như tôi rốt cuộc cũng biết bản thân mình muốn gì, tìm gì, và sẽ đi đến đâu, sau những mênh mông bão tố. Cuối tháng Tám rồi, có lẽ trời sang mùa thật. Se lạnh, gió lùa, lá vàng rụng khắp nẻo. Chẳng còn gì là của mùa hè ở lại. Sáng nay đứng trước bến Uni, vẫn với chiếc cặp chéo rung lên trong gió, nghe những xào xạc của thời gian, tự thấy đúng là một năm nữa đã qua, kể từ tháng Tám năm ngoái, khi đặt chân trở về đây sau những ngày phiêu bạt. Tháng Tám năm nay đã không còn nóng nữa. Bến tàu dài dặc hút gió, mây âm u trên vòm trời rất cao xa. Vậy năm nay ta có mùa thu sao ? Tuần trước bộn bề những điều cần giải quyết. Những hôm ở nhà thì chẳng nói, hôm nào đi làm thì trời mưa rả rích, lấn lướt cái ngột ngạt oi bức của tiết hè xứ này, làm tôi nhớ về những kỷ niệm xưa. Có m...

2 năm

Hôm nay là tròn hai năm ngày mình vạch ngang bầu trời đến nước Đức, vứt bỏ hết những gì đã qua lại phía sau. Chuyện của hai năm trôi qua, chuyện của những điều không bao giờ nghĩ là sẽ đến trong đời. Ngày đầu tiên ở đây đã được nếm cảm giác ngủ bờ ngủ bụi ở một đất nước xa lạ khi lạc đường. Rồi công việc bồi bàn trong những ngày đầu tiên ở Đức cũng rất khó quên. Sau đó thì xuôi dòng đến với thành phố thổ tả này. Một cơ số lời chèo kéo, mình quyết định ở lại đây, không rõ là đúng hay sai nữa. Một vài tan vỡ, đôi người đến và đi, nhiều bài hát đã thôi không còn ý nghĩa gì nữa. Hai năm trôi qua, 2 mùa tuyết tan, 2 mùa lá rụng, 2 mùa nắng gắt, ngọt ngào thì ít mà chênh vênh thì nhiều, và con đường mình đi cứ dài rộng ra mãi mãi. Bạn bè du học cùng lứa đa phần đã về thăm nhà, mình thì vẫn ở đây, giải quyết những vấn đề của cuộc sống, quay quắt bốn mùa với nỗi nhớ gia đình, nhớ mảnh đất quê hương. Đi xa khỏi những gì thân thuộc, mình cảm nhận những điều trước nay vẫn nghĩ, cuối cùng cũn...