Ipod. Nhạc.
Từ hồi chuyển qua dùng Iphone, cái Ipod Touch bị đẩy lên ghế dự bị, đã gần hai năm rồi. Cái Ipod cho đến nay vẫn là đời mới nhất, thậm chí bán đi chắc cũng còn được 150-200€ gì đấy vì anh giữ nó khá tốt, pin chưa chai, màn hình không xước xát.. Hôm nay xếp ít áo quần về nhà cậu, thấy lớp bụi phủ mờ trên mặt kính Ipod, tự nhiên thấy có chút hoài niệm. Cái Ipod mua hồi anh mới đặt chân đến xứ này, hồi đấy chưa quen tiêu tiền €, chả dám rút ra 600€ mua Iphone mới nên mua tạm cái Ipod giá chỉ bằng 40%, gọi là trải nghiệm đồ Apple cho tiến bộ. Hồi đấy ngay lập tức bị cái Ipod này chinh phục vì thiết kế, tương tác, hiệu năng và sự tiện dụng. Suốt cả năm chả mấy khi rời tay, học kolelg, đi làm thêm, về nhà cậu, đi chơi... lúc nào cũng phải có con ipod bên cạnh để nghe nhạc, đọc sách, chụp ảnh. Dùng Ipodmòn vỏ rồi quay sang con C5 Nokia nghe gọi mà cảm thấy chạnh lòng, rồi thấy Nokia lụi tàn cũng là điều dễ hiểu, dẫu cho đến bây giờ anh vẫn giành cho Nokia một niềm yêu bất diệt. Cái Ipod...