Cafe 17
Bằng một cách nhàm chán nào đấy, những câu chuyện về Cafe cứ trở lại trên những trang blog của tôi. Như những gì mênh mông của cuộc đời, cảm khái về Cafe là một điều "thường xuyên" trong từng ngày trôi qua mà bản thân tôi cũng không hình dung hết được về độ gắn kết của chúng với đời mình. Thực ra mà nói, với tôi Cafe không phải là một thức uống, không thuộc về ẩm thực hay gì đấy đại loại thế. Nó là một thứ dường như hữu hình hơn, cũng vô hình hơn. Chập chờn trong mọi ngõ ngách cuộc đời. Mấy năm làm Barista ở Marche đã thay đổi thế giới quan về Cafe của tôi đến từng chi tiết. Trước mùa hè 2014 tôi có lẽ chỉ đơn giản là một "con nghiện Cafe" không hơn không kém dù cứ tự nhận là một tín đồ của nó. Mấy năm sau đó và đến bây giờ, Cafe với tôi mà nói, đã không còn là một tôn giáo, vì nó trở nên gần hơn với cuộc đời, chân thực hơn, vì thế cũng gần gũi hơn, như một thói quen. Hồi xưa đi làm bồi hay đi bán bánh mỳ ở Le Crobag thì cũng có có cả bán Cafe. Nhưng vào làm ...