Bão (viết lại và sửa, bản cũ 2013)
1. Hôm trước Em nhắn tin bảo rằng năm nay bão to lắm. Dù chỉ có rìa bão quét qua thành phố của chúng tôi, nhưng cũng đủ để lại những trận mưa dữ dôi. Em ở xa quê, cũng cảm thấy nhói lòng. Và nhắc tôi gọi điện về cho Mẹ xem tình hình thế nào. Tôi lúc đó đang ngồi trên tàu đi làm, bên ngoài là màn mưa chênh vênh xiên ngang khung cửa. Như tôi chưa bao giờ thất vọng - ký ức về những ngày mưa-gió-bão tháng Tám vẫn luôn trở lại một cách rõ nét trong hình dung của bản thân, tựa một ảo ảnh hiếm hoi còn sót lại trong tôi, để gọi tên quê nhà. 2. Như một lần tôi đã viết những dòng nhàm chán về quê nhà nghèo khó: Miền Trung kéo dài một dải hẹp ngang nối hai miền đất nước. Người ta nói văn vẻ, thì đất nước mình như người còng lưng gánh đòn gánh mà miền Trung là cái đòn bằng tre cật ấy. Thế nên dân mình vất vả. Thế nên nước mình nghèo. Miền Trung năm nào cũng hứng chục cơn bão, và thành phố tôi lớn lên cũng thế. Suốt mùa thu âm lịch năm nào cũng nghe tin đài báo bão: "Tin bão xa cơn bão s...