01.21
"Cổ nhân xõa tóc chơi thuyền nhỏ
Ta phơi áo bạc giữa đồi nương
Mồ hôi quyện bám vuông đất mỏi
Nửa kiếp phong lưu ruộng với vườn.
Lão Lý lầu cao, châu bát ngát
Ta vờn cà tím với đậu tương
Bóng hoa phủ nốt giang hồ vặt
Bếp ấm mơ say mộng rất thường.
Ngày cũ bỏ đi, không hắt bóng
Ta vàng điên điển, nhận quê hương
Nhặt lá ngô đồng, chim trốn nóng
Lạc khách lầm tên những nẻo đường.
Bên kia đại lãnh, thiên địa quán
Ta bắc thang thơ, vân thê lương
Ở đây núi thấp, sông quanh quẩn
Lờ lững hao gầy chí viễn dương…
Nước không cuồn cuộn, hừ, đao nào chém
Nâng chén tiêu sầu, ờ thì… thêm sầu thương
Ruột dê mấy khúc, thần lạc lối
Đường ngựa đâu rồi, hỡi đế vương!
Biển xanh ào ạt gào sóng gấm
Ngàn dâu yên ắng khải sợi Thương
Người xưa vung kiếm, ta vung cuốc
Mai một hoa niên luống đoạn trường.
(Sun Yata)
Bởi vẫn còn phải tung hoành bốn phương, bởi vẫn còn phải nên danh khanh tướng.
Nên hẹn mấy mươi năm nữa, về chơi bên sông Vị, mơ mang ngâm một khúc hoan ca !
Nhận xét
Đăng nhận xét