Cuối tháng Năm rồi, gọi điện về nhà bảo bên đây lạnh lắm, đi học mặc áo khoác mà chẳng ai tin. Thời tiết châu Âu năm nay loạn cả lên. Từ độ tháng 1, tháng 2 tuyết dày đến tháng 3 thì đợt lạnh bất thường. Đến giờ thì nắng mưa mưa nắng thế này, làm người ta cũng thấy âm u. Việc đi tàu đi học mỗi ngày hoá ra lại trở thành một trong những điều nhàm chán nhất thế giới. Sáng ra đặt mông lên tàu lại thấy không khí ngột ngạt, nặng nề của tất cả những ai phải đi làm đi học trước 8 giờ sáng. Làm bản thân mình cũng thấy nặng nề thêm. Chiều về lên Mensa ăn trưa. Hôm nào cũng cầm cái khay không, ngó nghiêng một lúc chọn món rồi cuối cùng tặc lưỡi đứng trước quầy Currywurst. Cuộc đời, ta nói, nhiều khi không cho ta nhiều lựa chọn. Sinh ra những thứ phù phiếm chỉ để rồi làm ta thêm chán ghét với cái ta bắt buộc phải lựa chọn. Ngày tàn, thả bộ về con phố gần nhà. Tôi thường xuống tàu trước hai bến, vào chợ mua một ít gì đó cho bữa tối và đi thong thả về nhà. Nói chung thì, đ...