02.10.14 - Một ngày buồn.

Lâu lắm rồi tôi mới rơi xuống một cái hố sâu thế này, sâu đến mức có thể xem như là một kỷ lục mới của cuộc đời.
Trong đời luôn có những thời điểm mà người ta nhận ra dấu hiệu của một sự bất ổn, dấu hiệu cuối cùng sẽ dẫn đến điều gì đấy kinh khủng. Cũng không thể trách ai được, khi mà bản thân tôi đã nhìn thấy nó cả nửa năm nay, đi qua những tháng ngày chông chênh, thấy trước điều đã đến. Những phản ứng của tôi là không đủ để kéo mình ra khỏi sự lao dốc ấy. Cuối cùng, điều gì đến cũng phải đến.
Tôi rơi.
Rơi
Rơi.
Rơi xuống đáy sâu nhất bản thân từng rơi xuống.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy bình thản như thế này, dẫu rơi thật đau. Cũng phải thôi, bởi những gì hôm nay gần như là hiển nhiên, như con tàu đi trật đường ray thì sẽ tai nạn, không sớm thì muộn.
Tôi đành tự an ủi bản thân là cái gì qua rồi thì thôi vậy. Bây giờ chẳng còn cách nào ngoài tự đứng lên, đi qua sự thất vọng này để tiến về phía trước.
Mọi thứ, sẽ cần được chấn chỉnh lại, ngay từ giây phút này !

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thịnh tình khó khước.

6 Năm. Về chúng ta.

đầu năm nói chuyện nhân sinh (st)