Hôm nay đợi tàu bến cũ. Gió mùa thu. Chênh vênh. Chợt nghe một cuộc đối thoại của hai mẹ con bên kia đường ray. Con sẽ tự đi được. Nhưng Mẹ sợ con ngã. Cũng như tôi nói với Mẹ, khó khăn chút ít có là gì. Cũng như Mẹ nói với tôi, nhưng Mẹ thương con. Vâng, trong cuộc sống, có những điều bản thân trải qua, bản thân chịu đựng, có thể không là gì, chẳng là gì, nhưng với một thực thể khác, đó là điều quan trọng. Cũng như ngược lại... Tôi mang máng nhớ ra trong ký ức rằng, có một lần, bạn tôi bảo, "mày mặc kệ nó đi. Sau này nó sẽ biết ai mới là người quan tâm đến nó nhất. Đẹp trai có mài ra ăn được đâu". Lúc ấy tôi không nói gì. 2 năm sau, tôi nhận ra, quan trọng là, cô ấy yêu người ta. Thế nên tôi yêu cô ấy thứ mấy thế giới này thì cũng chỉ là điều vớ vẩn. Và 5 năm sau tôi nhận ra, tất cả chỉ còn là một giọt ký ức. Qua rồi. Đôi khi, trong những điều mình cảm nhận, một vài thứ được ta mặc định rằng có giá trị ghê gớm. Nhưng thực ra, chỉ là mớ tro tàn. Chàng trai tuổi 20, ng...
Ngày này 6 năm trước, trong một đêm mưa, tôi có nói với Em rằng, đã lỡ yêu Em mất rồi. 6 năm qua rồi nhỉ. 6 năm vẫn mong và mơ. Về những hạnh phúc. Bây giờ, hơn 2000 ngày đã qua. Chính xác là 2192. Chúng tôi đã có nhau, từ dạo ấy. Để rồi, trong những ngày tuyết ngập trời, hoặc đôi khi là giông bão trên mọi nẻo đời, ta biết rằng giai nhân vẫn ngóng trông ta trở về bình yên sau mỗi hành trình tàn tạ. Ta không biết đó chính xác là gì, nhưng có thể chăng gọi nó là tình yêu. Với một chàng trai còn mải miết viễn du, có lẽ không cần gì nhiều hơn thế. Mỗi năm, vẫn ngôn từ cũ kỹ, tôi hồi tưởng về những điều đã qua, nhắc nhở những kỷ niệm để chúng không bao giờ trở nên là xưa cũ. Em có nhàm chán với phong cách rề rà đơn điều ấy không ? Đôi khi hồi tưởng lại, tôi cũng không rõ cả hai đã vượt qua không thời gian như thế nào. Đó là những ngày, thế nào nhỉ, có lẽ còn hơn cả mọi ngôn từ, xa hơn cả vạn vạn lần của xa cách nghìn trùng. Phải, chúng tôi đã vượt qua ba năm, chỉ đơn giản với niềm tin ...
1. Không làm người trung gian, không làm người bảo lãnh thì cả đời không phiền não Thật vậy, sống ở đời, nếu chúng ta không làm người trung gian, không làm người bảo lãnh thì sẽ không có muộn phiền, suy nghĩ. Làm người trung gian thì nhất định 2 bên đều quen biết, đều là bạn bè. Khi không xảy ra sự việc thì không sao nhưng đến khi xảy ra sự việc, 2 bên không tốt nữa thì họ đều đổ tội lên thân mình. Cuối cùng, sự tình cũng hỏng mà bạn bè cũng theo đó mà đánh mất nhau. 2. Ăn cơm người vác tù và hộ người Trong cuộc sống dựa vào người khác, thế thì phải phục tùng người ta, chịu ước thúc của người ta. Quyền kinh tế quyết định quyền phát ngôn. Muốn không bị người khác quản thì phải tự lực cánh sinh. Người trẻ tuổi không nghe lời cha mẹ, nhưng về kinh tế lại dựa vào cha mẹ, thì đó là trái đạo lý. 3. Sâu rau chết trong rau Quả không sai khi nói rằng: Làm việc xấu ở đâu thì thường sẽ mất mạng ở đó. Kẻ trộm mộ thường chết trong mộ, kẻ trộm sông thường chết dưới sông...
Nhận xét
Đăng nhận xét