09.16
Hôm nay ngồi ở viện đến 6 giờ là chạm ngưỡng, cố gắng một lúc rồi cũng đứng lên khoác áo rồi xách đồ về. Ở đây, đoạn đường "đáng sợ" nhất là từ viện ra bến tàu, bởi lúc ấy thường đã là hoàng hôn, cảm giác buồn tẻ của một ngày giường như tụ lại vào thời điểm ấy, làm mình thấy cô đơn giữ dội. Mùa hè có vẻ sẽ đỡ hơn, nhưng giờ đã là chớm thu. Trời đã trở lạnh, dẫu nắng còn lênh đênh trên những nẻo về. Đây là tuần thứ hai liên tiếp mình có cuối tuần, đơn giản vì đầu tháng Chín đã làm xong việc cho cả tháng và giờ chỉ ngồi ôn thi mà thôi. Nhưng cũng chả vui vẻ gì vì toàn môn học thuộc, có khi đi làm còn thoải mái hơn, dẫu hôm nào về cũng mệt nhoài. Ra đến bến tàu, nghĩ xem tàu nào đến trước sẽ lên tàu đó. Roderbruch hoặc Anderten thì mình sẽ ra trung tâm đi dạo hoặc mua ít đồ gửi về cho Mẹ. Garbsen và Stöcken thì mình sẽ về nhà. Tàu Roderbruch đến trước. Đứng im. Ba phút sau tàu Stöcken đến, mình tặc luwoix và lên tàu. Ta nói nhiều khi quyết định đã ở trong lòng, đem cái g...