Một chút buồn

Đã hơn bốn năm ở đây. Mùa lá vàng thứ năm. Tháng chín hàng năm lại nhắc lại câu đấy và đếm mùa thứ bao nhiêu.Chả có năm nào trọn vẹn. Năm nay thì chẳng biết thế nào.
Đôi khi dẫu vẫn luôn cố không nhìn về phía sau, nhưng vẫn thỉnh thoảng chạnh lòng, không khỏi cảm giác "bèo dập dềnh trôi không bến đỗ - kẻ lãng du góc bể chân trời". Hành trang ra đi ngày ấy chẳng có nhiều, không một chút dấu vết kỷ niệm. Sau bốn năm thì vẫn vậy, chẳng biết có giữ lại được gì cho mai sau hay không.
Lâu lâu lại rơi vào trạng thái buồn một chút. Chẳng muốn nói gì nhiều, chỉ cứ thế vùi mình vào lặng im, vùi đầu vào sách vở và công việc. Hy vọng đến giữa tháng 10 mọi việc sẽ không đến nỗi tệ.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thịnh tình khó khước.

6 Năm. Về chúng ta.

đầu năm nói chuyện nhân sinh (st)