18.07



Quá khó để nói rằng, lần này, anh lựa chọn đúng. Chọn con đường dễ dàng hơn, vẫn luôn là cách của những kẻ đớn hèn. Nhưng lần này, là đúng hay sai ? Đớn hèn, không phải bao giờ cũng là sai. Kết quả cuối cùng, thành công hay thất bại mới là quan trọng.

Người ta gửi gì cho những ước mơ? Nhiều hay ít, cao hay thấp, tất cả không nằm ở một vị trí nào đó quá quan trọng. Điều quan trọng là người ta dám chiến đấu cho ước mơ. Dù bản thân anh không tâm đắc lắm một câu nói, rằng, nên mơ lớn nhưng làm từ từ, thì bản thân anh cũng xem nó như tôn chỉ của cuộc đời. Đôi khi là thế.

Ngày quá dài cho những mỏi mệt. Rong chơi và thả hồn theo mây. Tất cả giờ như một niềm tiếc nhớ mong manh không đầu không cuối. Và thực ra thì, rồi người ta cũng phải chọn con đường cho mình, khi họ đi đến ngã ba. Điều chi ở phía trước, đâu ai biết được.

Có quá nhiều điều để nói về những gì đã qua. Và những dự tính sẽ mãi chỉ nằm đâu đó trong cõi mênh mang khi mà người ta không làm nó. Anh sẽ có lại là kẻ như thế không ?

Bao nhiêu câu hỏi cuộn xoắn đầu anh trong đêm mịt mù hơi sương. Những điều dội về từ âm vang quá khứ thức tỉnh anh rằng, cuộc đời đâu giản đơn. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thịnh tình khó khước.

6 Năm. Về chúng ta.

đầu năm nói chuyện nhân sinh (st)