Ám ảnh

Thực ra thì tâm hồn tôi khá đơn giản. Hay là nó bị ám ảnh bởi một số điều nên đơn điệu.
Tôi cũng không ngẫm nghĩ cao xa gì. Chỉ là tự những nỗi niềm đưa đẩy thế.
Đọc những điều tôi viết thì cũng hiểu răng...
Tôi chối bỏ quá khứ. Nhưng lại khắc khoải về Một chiều Mùa thu - nằm co ro nghe mưa - bên tách Cafe ấm nóng - với một quyển sách quen...
Chỉ có thế thôi.
Gói gọn cả 20 năm tôi sống.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thịnh tình khó khước.

6 Năm. Về chúng ta.

đầu năm nói chuyện nhân sinh (st)