Chông chênh cũng một kiếp người.
Cuốn úa vàng chiếc lá
Ai đã là tất cả
Trong nỗi nhớ mênh mang
***
Những khoảng lặng chiều sang
Khi mùa yêu gần lắm
Có làn mây xanh thẳm
Cuốn về phía chân trời
***
Những suy ngẫm chơi vơi
Của một đời mỏi mệt
Ai bắt đầu đoạn kết
Ai đi hết đường dài
***
Những ngày đón ban mai
Trong niềm vui thưở ấy
Bây giờ đâu còn thấy
Nhớ biết mấy Người ơi
***
Những khoảnh khắc buông lơi
Khi chân trời phía trước
Ai qua dòng nước ngược
Như được mất thăng trầm
***
Những ảo mộng mông lung
Cứ đi cùng năm tháng
Ai như người chếnh choáng
Trong vất váng cơn say...
Cơn say đấy. Cơn say. Trong mênh mông. Trong ú ơ và vu vơ. Buông lơi hết trong một con mưa. Khi đất trời trở gió.
Đi về làm gì trong mệt mỏi thời gian. Rồi cũng như thế. Rồi cũng qua thế. Rồi cũng trôi thế...Chông chênh, cũng một kiếp người !!!
Nhận xét
Đăng nhận xét