Một ngày nào đó...
Một ngày nào đó thấy lá rơi vàng trên con phố đi về. Chợt thấy mùa thu, mùa thu...
Một ngày nào đó nhìn cánh chim chao nghiêng cuối tầng mây, nhìn những chiếc máy bay tung đôi làn mây trắng xoá trên bầu trời. Là nỗi nhớ quê hương.
Một chiều nào co ro trong manh áo khoác mỏng, thấy nỗi cô đơn dâng tràn trong tim. Những tâm trạng của người đi xa.
Một ngày nào đó mọi khó khăn sẽ đến như thách thức. Và ta đã sẵn sàng !
Một ngày nào đó chợt nhận ra cô gái ta thương thầm năm nào, giờ trở thành thiếu nữ, chẳng còn như ngày xưa nữa.
Như cảm giác tách Cafe chợt cạn.
Như nuối tiếc điều gì.
Như dây đàn vút cao muôn đời trong một khoảnh khắc phiêu linh.
Như hơi thở chợt trở nên kỳ lạ.
Như ngày mà người con gái ta thầm thương năm nào, giờ đã không còn là cô gái nhỏ.
Nhận xét
Đăng nhận xét